Shangri-la được biết đến là một thung lũng bất tử qua tiểu thuyết Lost Horizon của nhà văn James Hilton, một vùng đất được coi là thiên đường chốn trần gian. Không chỉ hiện diện trong tiểu thuyết, Shangri-la là vùng đất có thực.

Shangri-La là một trong những đô thị thuộc quyền quản lý của khu tự trị Tây Tạng Di Khánh. Thành phố này nằm ở phía tây bắc của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc. Đây là nơi tiếp giáp của ba tỉnh Vân Nam, Tứ Xuyên và khu tự trị Tây Tạng. Shangri-La là cửa ngõ duy nhất để vào Tây Tạng với 3 con sông song song được công nhận là di sản tự nhiên của thế giới. 

Trong ngôn ngữ Tây Tạng, “Shangri-La” có nghĩa là “mặt trời và mặt trăng trong trái tim”. Trong tiếng Anh, nó có nghĩa là “nơi xa xôi và hấp dẫn”; trong tiếng Pháp nghĩa là “thiên đường trần gian”; trong tiếng Tây Ban Nha và tiếng Trung, nó được hiểu là “thiên đường”. Chính vị vậy Shangri-La được mệnh danh là nơi “gần thiên đường nhất”. Điều này đã khiến cho nơi đây trở nên bí ẩn và thu hút lượng khách du lịch rất lớn đến khám phá. 

Những nếp nhà nằm bình yên trên cao nguyên 3.300m

Shangrila nằm trên một cao nguyên cao hơn 3.300m so với mực nước biển, được bao quanh bởi những ngọn đồi xanh thẳm, hồ nước đẹp thơ mộng, núi tuyết và cả bầu không khí trong lành, mát mẻ. Quanh năm nền nhiệt ở đây rất dễ chịu và quang cảnh thì thay đổi quanh năm theo từng mùa. Mỗi mùa lại có những vẻ đẹp đặc trưng khác nhau. 

Trong tiểu thuyết của James Hilton, ông mô tả người dân sống ở thung lũng thiên đường này dường như bất tử, tuổi tác không bao giờ thể hiện bên ngoài vì ai cũng trẻ trung, hạnh phúc ngập tràn.
Khu phố cổ ở Shangri-la có tên là Dukezong (Cố trấn Ánh Trăng) với tuổi đời hơn 1300 năm, là một trong những nơi tập trung sinh sống của người Tạng từ lâu đời. Buổi tối ở đây hàng quán đóng cửa khá sớm, đường phố cũng vắng vẻ. Đến đây du khách sẽ có cảm giác thời gian trôi đi rất chậm và tách biệt với thế giới ngoài kia.
Tại Shangri-la, người dân hàng tối vẫn đứng nhảy múa cùng nhau bất chấp cái lạnh giá của thời tiết. Họ mặc quần áo dân tộc hoặc quần áo thường, đi vòng quanh quảng trường và hát theo tiếng nhạc của mảnh đất quê hương.
Những điệu múa được biểu diễn một cách tự nhiên, như đã ăn sâu vào tâm hồn của từng người 
Một trong những điểm tham quan không thể bỏ qua ở Shangri-la chính là Tu viện Songzanlin.
Tu viện được dựng theo nguyên mẫu thu nhỏ của cung điện Potala – Lhasa Tây Tạng, ngự ở độ cao 3200m. Đây là tu viện lớn nhất ở Vân Nam, nơi tập trung những nét văn hóa tiêu biểu của người Tạng. 
Nhìn từ xa, Songzanlin trông rất nguy nga và kì vĩ với những chi tiết dát vàng, dát đồng cùng những bờ tường sơn vàng đất cực kỳ đặc trưng.
Trong cảm nhận của nhiều du khách, nếu Shangri-la được mệnh danh là “vùng đất bất tử" thì có lẽ không một nơi nào, chất siêu thực, hư vô, huyền bí được cảm nhận rõ ràng như tại tu viện Songzalin.
Đại Phật Tự là điểm lý tưởng để ngắm hoàng hôn tại "vùng đất bất tử "
Khi đặt chân đến chùa này, du khách thường cùng người dân quay Kinh Luân. Cách quay đúng là quay theo chiều kim đồng hồ để cầu nguyện may mắn, hạnh phúc cho bản thân và gia đình.
Công viên Quy Sơn, nơi để đi lên được Đại Phật Tự là nơi tập trung khá đông người dân của cổ trấn.
Ở Shangri- la có vô vàn những góc vừa bí ẩn vừa yên bình..
...mọi thứ cứ chầm chậm trôi khiến tâm trí như muốn tan ra
Con người tại Shangri-la cũng đơn giản, thô mộc như chính mảnh đất. 
Ẩm thực tại Shangri-la có khá nhiều món đặc trưng như: trà bơ, hạt thô, rượu lúa mạch, sườn bò...được bán ở những quán ăn địa phương giản dị
...đặc biệt được du khách yêu thích chính là món lẩu bò Yak. Thịt bò vừa mềm lại vừa có chút dai giòn, nhúng trong nước lẩu cay cay giúp xua tan giá lạnh. 

Shangri-la không phải điểm đến dành cho những người thích sự ồn ào, náo nhiệt, vùng đất bí ẩn ấy là nơi dành cho những tâm hồn yêu thích những vẻ đẹp cổ xưa, trầm ấm.